Trần Minh Trực: Anh sợ cái tất bật làm mình xa cách (Theo Tuoi Tre)

SLIDE TRIET K32

Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

Anh sợ cái tất bật làm mình xa cách (Theo Tuoi Tre)

TTO - Có rất nhiều điều chất chứa trong lòng, anh chỉ chờ đến khi gặp em online để hỏi, vậy mà em thoát khỏi mạng nhanh quá. Anh không trách em vì biết em rất bận rộn, biết em phải bận tâm, lo nghĩ nhiều điều.

Anh luôn tự an ủi khoảnh khắc em online chút xíu đó để hỏi anh vài câu vậy đã là quá đủ. Từ đó anh để biết em vẫn còn nhớ anh, dù trong thâm tâm anh biết mình cần nhiều hơn thế.
Vì sao anh liên tục tăng ca, có lẽ em không hiểu được, anh cũng không bắt em phải hiểu, phải có thời gian suy nghĩ. Anh chỉ có duy nhất một thứ, thứ đó là sự lặng im để lắng nghe, thấu hiểu em. Anh không muốn em bận tâm thêm bất cứ điều gì cả! Dần dần anh thấy mình như đang trở lại như trước đây: ít nói, lủi thủi, trầm cảm, suy nghĩ nhiều...  Anh không muốn mình như vậy nhưng lại không thể khác được.
Lúc buồn anh cũng không muốn em biết. Anh tăng ca liên tục để có thêm tiền phụ các khoản chi cuối tháng sắp tới mà em đã kể hôm trước. Anh biết khoản tiền mẹ em gửi, cộng thêm đồng lương gia sư của em sẽ không đủ cho tất cả các khoản chi.
Anh không muốn em đau đầu vì chi phí sinh hoạt. Anh tăng ca cũng là một cách để anh không gặp em, để anh có thể hiểu được những cảm xúc thật của mình như thế nào khi xa em. Anh nhận ra một điều: càng xa em, anh càng nhớ em nhiều...
Anh sợ cái hối hả tất bật của cuộc sống sẽ bào mòn con người, bào mòn tình yêu. Anh sợ có một người tài chính vững mạnh hơn anh, lo lắng cho em nhiều hơn anh sẽ làm em xiêu lòng. Anh cũng sợ người đó sẽ đòi hỏi em phải đáp ứng lại nhiều hơn anh.
Em vẫn còn quá nhỏ để có thể thấy được điều đó. Liệu em có ngã vào vòng tay người ta hay không? Anh sợ người ta sẽ cướp mất em bằng những thực tế vật chất hơn là sợ chính bản thân mình không tin tình yêu vào tình yêu của em.
Chúng mình đều bận rộn, cuộc sống khô khan đến đáng sợ. Tình yêu dường như trở nên mong manh trước những yếu tố vật chất kia. Khoảng thời gian mình bên nhau ít hơn, em có vẻ như kiệm lời hơn. Anh vẫn im lặng chấp nhận để em có thời gian và tâm trí lo cho công việc, cuộc sống.
Em có cảm thấy mình đang dần xa cách không em?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét